Trong buổi đi thu đồ ve chai tuần trước, chị Hương Bé (SushyMaMa) và chị Hương Lớn tới nhà ân nhân xin đồ ve chai như thường lệ. Từ trong nhà, một bé hét to lên gọi mẹ: "Mẹ ơi! Cô đồng nát đến!"
"Cô đồng nát" Hương bé (áo hồng, đang vác bao đồ ve chai)
và "cô đồng nghiệp" Hương lớn (cùng áo hồng luôn!!!)
Không chỉ một lần như thế, mà suốt cả thời gian ở trong nhà ân nhân đó để thu đồ, em bé cứ loanh quanh bên cạnh hai chị Hương xinh đẹp và gọi rõ to "Cô đồng nát! Cô đồng nát!".
Đối với nhiều người, có thể họ sẽ ngượng ngùng hoặc khó chịu khi bị gọi như vậy. Đúng thế, có ai mà muốn mình trở thành "cô đồng nát". Thế nhưng, đó lại là niềm vui của mỗi thành viên nhóm Ve Chai. Không chỉ là thư giãn, đó còn là niềm tự hào. Tự hào vì mình đang hạ thấp cái tôi, cái "sĩ diện" của cá nhân để đón nhận lòng hảo tâm từ mọi người để trao đến những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống.
Bạn ngượng? Bạn khó chịu? Chúng tôi hiểu. Và xin chia sẻ với bạn: chúng tôi tự hào về điều đó.
Hi vọng sẽ có dịp cùng bạn tâm tình về công việc thu lượm, phân loại ve chai mỗi sáng Chủ Nhật của chúng tôi, một công việc tuy bẩn thỉu, mệt mỏi nhưng đầy ắp niềm vui, sự tự hào và tấm lòng phục vụ, yêu thương.
1 nhận xét:
"Me ơi! Cô đồng nát đến!"
Đăng nhận xét